Thứ Tư, 27 tháng 4, 2011

Relax

Hai ngày nay bận túi bụi, chạy lăng xăng như con lăng quăng ^_^, trời thì nắng chang chang mà mình thì cứ phơi mặt ra cho mặt trời chén. Dạo này ai cũng bảo sao mày đen thế, nắng gió Vạn Tường làm mình ra nông nỗi này đây, hix.
Bận rộn là thế nhưng mình vẫn thấy vui, những hôm ít việc, ngồi chán phèo, cứ có cảm giác như mình là đứa vô tích sự, ăn lương thấy dị gì đâu hehe.
Mình thích làm việc, thích bận rộn suốt ngày như thế, có gọi là ham hố không nhỉ, chắc là không đâu ha, lao động là vinh quang mà. Hehe bữa nay nói chuyện cứ như lãnh đạo giảng bài ấy nhỉ, thấy mà ghê.
Sắp nghỉ lễ rùi, chắng có kế hoạch đi chơi ở đâu hết. Lời khùng lớn hứa hồi đầu năm đến bây giờ vẫn chỉ là lời hứa, không sao, cứ chờ thui, đợi chờ cũng có cái hay của nó mà. Không trách khùng lớn được, có nhiều nguyên nhân mà, đâu phải cứ mình muốn là được đâu, thế hóa ra mình là tiên ah, đâu có, mình chỉ là thiên thần thui mà, hi.

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

Đầu tuần

Hi, "thứ hai là ngày đầu tuần, bé hứa cố gắng chăm ngoan".
Một tuần mới lại bắt đầu, trời nắng ráo báo hiệu một tuần mới tràn đầy sức sống.
Không biết chuyện gì sẽ xảy ra, vì đó là chuyện của tương lai, hiện tại mình cứ làm thật tốt công việc của mình, đúng không?
Người ta nói quá khứ chỉ là tấm gương để soi lại, thỉnh thoảng mình cũng nên quay đầu nhìn lại chặng đường mình đã đi, đã sống và đã làm được những gì. Còn tương lai, chẳng ai biết trước được điều gì, con người không thể hoàn toàn nắm chắc được tương lai của mình trong tầm tay, chỉ có thể định hướng cho nó mà thôi. Vậy thì tại sao lại không cố gắng sống thật tốt cho hiện tại, hiện tại mình đang tồn tại, đang sống và làm việc, hiện tại mình đang yêu thương và được yêu thương, chẳng phải thật tốt sao.

Thứ Bảy, 23 tháng 4, 2011

Cuối tuần

Bắt đầu tập lại cho mình thói quen viết lách (không biết được mấy ngày ^_^).
Cuối tuần rồi, hôm nay thấy rãnh rồi quá, tâm lý lười biếng không muốn làm việc, cứ để dành cho tuần sau.
Từ sáng giờ chưa được gặp khùng lớn, anh đi giám sát công trình rồi, hix. Muốn gọi điện, nhắn tin để phá chơi mà không dám. Dạo này nhiều việc quá, cứ cuống cả lên, lại thêm nhiều việc khác nữa, chắc khùng lớn mệt mỏi lắm. Mình chỉ biết bên cạnh anh, chỉ biết phá cho anh cười, anh vẫn cứ nghĩ mình là con nhóc vô tư. Thế cũng tốt mà, để anh bớt lo nghĩ cho mình, để anh luôn yên tâm cho công việc. Nhiều lúc mình muốn chia sẻ với anh, nhưng mà, khùng lớn gia trưởng lắm, cho mình cái đặc quyền của người lớn, không muốn pé con lo lắng gì hết, chuyện gì cũng giữ một mình thôi, xấu tính.
Khùng của em, yêu anh nhiều lắm, biết không. Pé con của anh còn con nít nên nhiều lúc cũng làm cho khùng lớn bực mình, nói năng mà không suy nghĩ gì hết, hi. Từ từ rồi em sẽ lớn anh ha, sẽ xứng đáng với tình yêu của anh dành cho em. Mọi chuyện em đều sẽ vượt qua hết, trong công việc cũng như trong cuộc sống, chỉ cần khùng lớn luôn yêu thương và luôn bên em, thế là đủ. Hi, như thế có bị coi là tham lam không ta, chắc không đâu anh ha, ước muốn nhỏ nhoi thui mà ha, anh ha.
Tí nữa được đi chơi với khùng lớn rồi, thế là vui rồi.
Cuối tuần vui vẻ anh ha.
Yêu anh!

Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2011

Thay đổi

Lâu lắm rồi mình không viết lách, không thơ thẩn làm thơ nữa.
Công việc cuốn mình đi chăng, có lẽ không, mình không bận đến nỗi làm việc cả ngày lẫn đêm.
Mình bận lo toan cho cuộc sống ư, có lẽ cũng không, mình sống an nhàn, lương của một đứa mới ra trường của mình là đều ao ước của không ít người.
Vậy vì lẽ gì, chẳng lẽ mình không còn đủ cảm xúc, không còn đủ độ nhạy để nhìn cuộc đời với con mắt lãng mạn hơn.
Thực tế của cuộc sống dạy mình nhiều điều, mình đã trở thành một con nhóc cứng rắn từ bao giờ mình cũng không biết. Mình đón nhận mọi việc với thái độ điềm tĩnh mà đến chính mình cũng không ngờ.
Khùng lớn của mình nhận xét về mình trong những ngày đầu đi làm, bảo mình là cô bé tự tin. Hi, tin nổi không, mình mà tự tin ah, chứng tỏ mình thay đổi quá nhiều đúng không. Nếu anh gặp mình vào khoảng thời gian còn đi học chắc chẳng bao giờ nói thế đâu. Có lẽ thay đổi như thế là tốt nhỉ, cứ làm việc, cố gắng hết mình, sống hết mình, yêu thương hết mình, rồi mọi việc sẽ tốt đẹp thôi