Yêu thương là gì?
Rất khó trả lời phải không?
Yêu thương một người, có ngọt ngào xen lẫn những đắng cay, có nụ cười xen lẫn với nước mắt, hạnh phúc xen lẫn những niềm đau.
Một tình yêu nếu như chỉ có nụ cười chắc có lẽ sẽ không bền lâu, và đều đó dường như là không thể. Khi đã gắn bó với nhau, cùng nhau chung sống dưới một mái nhà, cùng nhau gánh vác sẻ chia những công việc của "gia đình" thì không thể nào chỉ có những nụ cười. Chính những lúc như thế mới làm cho hai người hiểu nhau hơn, gần nhau hơn và hòa hợp nhau hơn.
Yêu anh, nước mắt em rơi bao lần, giọt nước mắt hạnh phúc, giọt nước mắt nhớ nhung, giọt nước mắt hờn tủi, giọt nước mắt giận hờn - tất cả em đều dành riêng anh. Mong sao tình yêu của chúng ta luôn có hạnh phúc nhiều hơn niềm đau, ngọt ngào nhiều hơn cay đắng, và nước mắt em nếu có rơi thì chỉ là những giọt nước mắt vì hạnh phúc.
Em yêu anh, khùng lớn xấu xí của em.
I love you forever, for always and no matter what.
Thứ Tư, 28 tháng 9, 2011
Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011
Yên bình....quá xa xôi!
Con của mẹ ơi, có thể nào con cho mẹ chút yên bình trong cuộc sống không?
Mẹ không biết là vì lỗi tại ai mà mẹ con mình mất nhau, nhưng mẹ xin con, hãy giúp mẹ, cho mẹ được sống thanh thản. Mẹ biết mình không đủ tư cách để nói những lời như thế, mẹ không giữ được con mà lại muốn sống hạnh phúc sao? Nhưng mà mẹ đau khổ lắm con biết không, khi mẹ biết tin có con trong bụng mẹ cũng là lúc người ta nói con đang dần ra khỏi mẹ. Đâu phải là mẹ không muốn giữ lấy con đâu, dù mẹ biết có con mẹ sẽ phải gặp rất nhiều khó khăn, nhưng mẹ vẫn muốn giữ con lại mà, vì con là con của ba và mẹ mà. Vậy nên lúc nào mẹ cũng ám ảnh về con, khi nghe người ta nói về những trường hợp giống như mẹ, mẹ thật sự rất chạnh lòng , và càng đau lòng hơn nữa khi mẹ không thể san sẻ cùng ai.
Mẹ không biết là vì lỗi tại ai mà mẹ con mình mất nhau, nhưng mẹ xin con, hãy giúp mẹ, cho mẹ được sống thanh thản. Mẹ biết mình không đủ tư cách để nói những lời như thế, mẹ không giữ được con mà lại muốn sống hạnh phúc sao? Nhưng mà mẹ đau khổ lắm con biết không, khi mẹ biết tin có con trong bụng mẹ cũng là lúc người ta nói con đang dần ra khỏi mẹ. Đâu phải là mẹ không muốn giữ lấy con đâu, dù mẹ biết có con mẹ sẽ phải gặp rất nhiều khó khăn, nhưng mẹ vẫn muốn giữ con lại mà, vì con là con của ba và mẹ mà. Vậy nên lúc nào mẹ cũng ám ảnh về con, khi nghe người ta nói về những trường hợp giống như mẹ, mẹ thật sự rất chạnh lòng , và càng đau lòng hơn nữa khi mẹ không thể san sẻ cùng ai.
Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011
Dấu hỏi
Sao mà cứ mãi lửng lơ, biết làm thế nào để anh chỉ yêu thương mình. Mình vẫn không thể nào hiểu được anh, anh cứ nói anh yêu mình lắm, nhưng thực tế cách đối xử của anh với mình không phải thế. Mình biết tính anh không thích thể hiện quan tâm, không thích nói lời ngọt ngào. Những chuyện đó thì mình chấp nhận được, bởi vì mình chỉ cần tình yêu thật lòng, mình không cần những lời hoa mỹ sáo rỗng. Nhưng tại sao có những lúc anh lại giận hờn vô cớ, lại tỏ thái độ khó chịu đối với mình trong khi mình không làm gì sai. Mình có nói ra thì anh lại bảo tính anh thế, chịu được thì chịu không thì thôi. Tại sao lại tỏ thái độ bất cần như vậy đối với mình chứ. Mình không xứng đáng nhận được sự yêu thương trọn vẹn hay sao, không đáng được hạnh phúc hay sao, mình đâu làm gì có lỗi chứ, tại sao mình không được vui vẻ bên anh, tại sao anh cứ phải cố làm xấu đi tình hình thế nhỉ. Nhiều lúc mình có cảm giác như anh đang thử thách mình, để xem sức chịu đựng của mình tới đâu, để xem mình có thật lòng hay không. Nhưng mà những lúc như thế này đâu phải phải chỉ mới một hai lần đâu và mình với anh cũng đâu phải là mới quen nữa, đã xác định gắn bó lâu dài rồi mà tại sao anh lại cứ như thế với mình. Có khi nào anh nghĩ tới việc cả hai đã có với nhau một đứa con không nhỉ. Chắc có lẽ anh chưa hình dung được điều đó đâu, anh chưa cảm nhận được gì đâu. Mình không muốn nói tới chuyện đó để làm cho mối quan hệ của mình với anh được tốt đẹp hơn, bởi với mình mỗi khi nhắc tới chuyện đó mình chỉ thấy mọi việc còn tồi tệ hơn thôi. Biết làm sao bây giờ.
Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011
Không đề
Thứ 2 là ngày đầu tuần!
Qua mấy ngày nghỉ lễ rùi, nói chung cũng không đến nỗi buồn chán lắm, nhưng cũng có những việc không theo ý của mình. Biết sao được, số mình là thế mà, không bao giờ làm việc gì mà được suôn sẻ cả. Đúng là trời ghen kiếp hồng nhan mà :)) Nói xong tự mắc ói lun zậy đó mà, hehe.
Thui thì đành phải cố gắng thui chứ biết sao giờ, trời không chịu mình thì mình chịu trời, ta vẫn yêu đời dù đời không yêu ta mà. Rồi mọi việc sẽ tốt cả thui, tự an ủi mình thế đi.
Qua mấy ngày nghỉ lễ rùi, nói chung cũng không đến nỗi buồn chán lắm, nhưng cũng có những việc không theo ý của mình. Biết sao được, số mình là thế mà, không bao giờ làm việc gì mà được suôn sẻ cả. Đúng là trời ghen kiếp hồng nhan mà :)) Nói xong tự mắc ói lun zậy đó mà, hehe.
Thui thì đành phải cố gắng thui chứ biết sao giờ, trời không chịu mình thì mình chịu trời, ta vẫn yêu đời dù đời không yêu ta mà. Rồi mọi việc sẽ tốt cả thui, tự an ủi mình thế đi.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)