Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

Tháng 11 - tháng của cảm xúc đầy vơi

Tháng 11 - tháng mà tôi được sinh ra đời. Cảm nhận được tình yêu thương của những người xung quanh. Và bị những yêu thương của chính mình làm đau đớn. Nhiều lúc lý trí bảo hãy rời xa, bởi có cố gắng đến mấy rồi cũng sẽ chẳng nhận lấy được điều mình mong muốn đâu. Thế nhưng con tim mềm yếu lại cứ muốn yêu thương, cứ muốn ở bên cạnh, mong nhận được từng phút giây hạnh phúc. Hạnh phúc bao nhiêu thì càng đau bấy nhiêu. Cảm xúc trong lòng cứ được đưa lên và rồi lại bị dẫm nát.
Một tình yêu mà được bắt đầu bởi sự quay lưng với người khác, thì chẳng dám mong gì đến việc được hạnh phúc trọn vẹn. Nếu cứ kéo dài, mình vẫn mãi bị hành hạ bởi những lời chất vấn, bởi những hoài nghi. Cố gắng vượt qua cả một thời gian cũng khá dài rồi, nhưng chẳng lẽ sẽ phải chịu đựng cả một đời sao. Người đầu ấp tay kề mà không tin tưởng thì biết phải làm sao đây.
Em làm người tình của anh thôi nhé, chỉ thế thôi. Đến khi nào anh tìm được người anh thật lòng yêu thương và tin tưởng, anh muốn cưới người ta làm vợ. Lúc đó, em sẽ chẳng bao giờ làm phiền anh nữa. Cứ xem em như một cái bóng đã từng lướt qua đời anh. Một kỷ niệm vụn vỡ trong muôn vàn những kỷ niệm. Em sẽ không sao đâu. Chỉ vì em yêu anh quá mà, em sẽ chấp nhận điều đó. Em luôn mong anh được vui vẻ, hạnh phúc, không phải lo nghĩ điều gì cả. Và em biết nếu chúng ta tiến xa hơn, nếu anh quyết định cưới em như những lời thề hẹn, thì anh sẽ chẳng vui vẻ gì, sẽ chẳng có được hạnh phúc trọn vẹn khi lúc nào anh cũng đầy những nghi  ngờ dành cho em.