Năm nay thời tiết khác biệt quá, tháng 12 sắp hết rồi mà vẫn chỉ có gió hiu hiu, không mưa giông, không lạnh lẽo.
Trời thì ấm áp nhưng lòng người thì vẫn cứ lạnh lẽo.
Cô đơn quá, cô đơn trong hạnh phúc của chính mình. Những đợi chờ, những lời hứa đã làm cho mình trở nên chai sạn, không còn những mong đợi, háo hức đón chờ. Thôi thì tự bằng lòng với duyên số của mình vậy, phận hẩm hiu thì đành chấp nhận thôi. Sống tốt cho đến mấy, yêu thương hết lòng cho đến mấy rồi thì cũng chẳng bằng người ta. Xung quanh ai cũng được hạnh phúc, tại sao mình lại không. Biết trách ai đây, biết than gì đây. Bao nhiêu niềm hạnh phúc đã tuột khỏi tầm tay, sau này có tìm lại được không. Cố gắng đợi chờ, cố gắng và cố gắng, rồi sau này hạnh phúc có như mình mơ ước không. Thà có được kết quả một cách đơn giản thì có xảy ra chuyện gì có lẽ mình sẽ dễ dàng chấp nhận hơn. Nhưng mình đã đánh đổi quá nhiều thứ để giữ lấy hạnh phúc mình đang có, mình đang muốn. Nếu như hạnh phúc ấy nhanh chóng vụn vỡ khi đã đạt được kết quả thì biết phải làm sao.
Mùa đông ơi, năm nay sao mi đến chậm thế, sao không đến để lạnh cùng lòng ta. Để ta không cảm thấy quá cô đơn như thế này.
Thôi nhé, chào một năm nhé. Buồn hay vui thì cũng sắp qua rồi. Hy vọng sang một năm mới mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.