Cứ mỗi lần đọc hay nghe một câu chuyện nào đó về việc có thai và mất con, lòng mình lại quặn lên.
Không dám nói với anh những suy nghĩ này, sợ anh cứ phải lo lắng về mình. Nhưng thực sự một mình mình thật khó khăn để vượt qua những cảm giác ấy. Những lúc như thế này chỉ muốn được nằm trong vòng tay anh, được anh vỗ về ôm ấp thôi. Nói như thế thì có lỗi với con không nhỉ? Con ở nơi nào đó có ai ôm lấy con không?
Sức khỏe mình cũng không tốt, cứ phải cố gắng ăn, dù có những lúc thấy đồ ăn là mình buồn nôn rồi. Lúc nào cũng phải cố ra vẻ thật khỏe mạnh với mọi người xung quanh, lúc nào cũng phải cười nói vui vẻ dù người đang rã rời.Cuộc sống đôi khi thật khó khăn, có những việc mình trải qua nhưng không thể chia sẻ với ai vì thế đành phải sống với những biểu hiện, những cảm xúc không thật để che lấp đi nỗi đau trong người mình.
Chỉ cần được ở bên anh, được thấy anh cười, được anh yêu thương che chở, chỉ cần như thế thôi.
Em sẽ vượt qua được tất cả, không sao, sức khỏe rồi sẽ ngày càng khá hơn, nỗi đau trong lòng em chắc sẽ ngày càng nguôi ngoay nhưng em biết chắc một điều em sẽ không bao giờ quên nó được. Có lẽ anh cũng thế.
Luôn bên em nha anh, khùng lớn của em, em yêu anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét